Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

THỨ NĂM 16/2/2012 TUẦN VI THƯỜNG NIÊN B NGƯỜI THẦY THUỐC

NGƯỜI THẦY THUỐC “ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ”



Trên thế gian này, chắc chắn không có một bác sĩ nào, không có một thầy lang nào chữa đủ mọi thứ bệnh cách hữu hiệu, tuyệt vời, kết quả 100% như Thầy Thuốc trẻ tuổi Giêsu. Không một thứ bệnh tật nào mà Thầy Thuốc Giêsu không chữa được, từ bệnh sốt rét liệt giường, bệnh loạn huyết cho đến những căn bệnh như câm, điếc, đui, què, bại liệt, phong cùi…ngay cả những bệnh nhân bị quỷ ám cũng được chữa lành, những người đã chết lại được sống lại.


Tất cả những ai bệnh hoạn, bất kể là bệnh gì, đến với Thầy Thuốc Giêsu đều được chữa khỏi. Suốt thời gian ba năm rao giảng Tin Mừng cứu độ, Thầy Thuốc trứ danh “ độc nhất vô nhị” của chúng ta đã chữa lành không biết bao nhiêu bệnh nhân.


Cách thức chữa trị của Thầy Thuốc Độc Nhất Vô Nhị rất đơn giả, tầm thường, nhưng kết quả thì thật không thể tưởng tượng!


Bệnh nhân chẳng cần uống bất cứ một thứ thuốc gì, cũng chẳng cần nội soi, siêu âm hay dùng bất cứ một phương pháp y khoa nào để dò tìm bệnh trạng.


Khi chữa bệnh cho mẹ vợ ông Phêrô, cho người bị bệnh phong cùi, cho hai người mù ở thành Giêricô…Thầy Thuốc Giêsu chỉ cần đưa tay chạm đến bệnh nhân là bệnh nhân được lành, hoặc chỉ cần nói một lời là bệnh biến mất như trường hợp chữa lành người bị bại liệt một tay, những người câm điếc, mù lòa, què quặt, bị quỷ ám… độc đáo hơn khi Thầy Thuốc của chúng ta chữa lành cho người câm điếc tại miền Thập tỉnh, Người đặt tay trên mình anh ta, đặt ngón tay vào tai anh ta, bôi nước miệng vào tai anh ta, thế là anh ta nghe đuợc, thấy được ( Mc.7 : 32-33), hay như khi chữa bệnh cho người mù ở Bethsaiđa, Người đặt tay trên người ấy, phun nước miếng vào mắt anh ta, và anh ta được chữa lành ( Mc. 8: 2 ), hoặc Người yêu cầu 10 người bị phong cùi:“ Các người hãy đi trình diện với các tư tế”. Trong lúc đi đường, họ được sạch ( Lc. 17 : 14 ); và còn nhiều cách chữa trị khác nữa.


Chưa hề có thầy thuốc nào trên thế gian này có sức mạnh, có chưởng lực, có liệu pháp thần kỳ nào có thể chữa bệnh tập thể như Thầy Thuốc Giêsu! Chẳng hạn khi đến miền Gênêsa, người ta đem tất cả bệnh nhân đến cùng Người. Họ xin Người cho họ được  sờ tới tua áo Người mà thôi. Hễ ai đã chạm tới, đều được khỏi bệnh. ( Mt 14 : 36 ) hay như tại bờ biển Galilêa: dân chúng đem theo kẻ câm, mù, què,liệt và nhiều người khác, và đặt dưới chân Người. Người đã chữa lành họ. ( Mt. 15: 30)


Cũng chưa có bác sĩ nào tài giỏi, nổi tiếng nhất trên thế giới này lại có thể chữa bệnh từ xa như Thầy Thuốc Giêsu; chẳng hạn khi Người vào thành Capharnaum, có một vị đại đội trưởng đến xin Người chữa bệnh cho người đầy tớ đang bị bệnh nặng. Người đồng ý đến nhà để chữa, nhưng viên đại đội trưởng lại xin: “ Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh…” Thầy Giêsu đã bảo với viên sĩ quan: “ Ông về đi, ông được như ông đã tin”. Và ngay giờ ấy, đứa nhỏ ở nhà được lành bệnh; hay như trường hợp chữa lành cho con gái của người phụ nữ ngoại giáo ở Cananêa cũng thế.


Và tuyệt vời hơn nữa là chữa cho người chết sống lại như trường hợp cho con gái ông Giairô sống lại : “ Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin  Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại.” Người cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy ( Mt. 9:  18, 25 ),  hay cho con trai bà góa thành Naim sống lại: Động lòng thương, Người bảo bà: “ Đừng khóc nữa”, và tiến lại gần, chạm đến quan tài : “ Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi chỗi dậy” ( Lc 7: 13), và Lagiarô chết đã ba ngày cũng được Thầy Thuốc của chúng ta chữa cho sống lại, đi ra khỏi mồ ( Ga. 11:38..).


Thái độ của Người Thầy Thuốc của chúng ta là ân cần, niềm nỡ, yêu thương bệnh nhân; nhưng vời quỷ thì Người lại có thái độ cương quyết, dứt khoát và không khoan nhượng. Người đã quát mắng quỷ: Hãy cút đi ! Hãy xéo đi! Hãy lui ra, hỡi Satan! Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài”…


Đối với Thầy Thuốc của chúng ta, Người có quyền năng, quyền phép như thế, nhưng đối với chính những bệnh nhân hay những người đến xin Thầy Thuốc chữa cho bệnh nhân, cũng cần phải có điều kiện,thái độ thích hợp.


Điều kiện và thái độ tiên quyết là phải có lòng tin vào lòng thương xót của Thiên Chúa, phó thác sự yếu đuối của con người vào quyền năng của Ngài. Thầy Thuốc Giêsu đã thấy lòng tin hoặc đã từng đặt điều kiện với những người đến cầu xin Người chữa bệnh và Người “ đã động lòng thương”: “ Ông cứ về đi, ông được như ông đã tin”, “ Này con, hãy vững lòng. Đức tin của con đã cứu thoát con”,“ Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy cho các ngươi không?”, “ Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì đưọc vậy”…



Hôm nay, trong bài tường thuật của Thánh Maccô về việc Thầy Thuốc Giêsu chữa lành cho người bất toại, chúng ta thấy Người còn có một khả năng chữa trị những bệnh tật thuộc một lãnh vực khác quan trọng hơn. Bốn người khiêng người bất toại đến để xin Thầy Giêsu chữa trị; nhưng vì dân chúng bu quanh Ngài đông quá, họ đã phải dỡ mái nhà, làm một lỗ hổng, rồi thả người bất toại nằm trên chõng xuống. Thấy họ có lòng tin, Thầy Giêsu đã nói với người bất toại: “ Hỡi con, tội lỗi con được tha”. Một số luật sĩ nghe vậy, thì thầm cho là ông ta ăn nói phạm thượng, vì ai có quyền tha tội, ngoại trừ một mình Thiên Chúa!; nhưng Thầy Giêsu biết và đã xác định: “ Con Người có quyền tha tội dưới dất”.



Người ta đem đến cho Chúa một người bị bất toại về thân xác để xin  Ngài cứu chữa thì Ngài lại chữa lành bệnh về tâm hồn, tức là tha tội. Ngoài khả năng chữa trị những bệnh tật về thân xác, người Thầy Thuốc Độc Nhất Vô Nhị của chúng ta còn có khả năng chữa những bệnh tật về tâm hồn; đó là tội lỗi.


Người Do thái có quan niệm bệnh tật là hậu quả của tội lỗi. Ai mắc bệnh tật đều là người có tội. Bệnh tật càng nặng tức là tội lỗi càng nhiều, càng nặng. Khi Chúa Giêsu và các môn đệ gặp một người bị mù bẩm sinh, chính các ông cũng đã thắc mắc: “ Thưa Thầy, ai đã phạm tội, hắn hay cha mẹ hắn, khiến hắn mù từ khi mới sinh?” Và Chúa Giêsu đã trả lời: “ Không phải hắn, cũng chẳng phải cha mẹ hắn đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa được tỏ ra nơi hắn.” ( Ga 9: 1-3 )


Chúa Giêsu đã chữa một lúc hai thứ bệnh: bệnh thể xác và bệnh tân hồn.


Thể xác bệnh hoạn  thì tâm hồn cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng như oán trách lòng thương xót của Thiên Chúa hay sa sút niềm tin vào Ngài; ngược lại, tinh thần bệnh hoạn, tâm hồn tội lỗi kéo theo những u uất, mệt mỏi, chán chường nơi thân xác: “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!”


Trong cuộc sống của chúng ta, mỗi khi bịt tai với lời Chúa truyền dạy, không nghe những giáo huấn của Giáo hội, mỗi khi không thực hiện nhiệm vụ rao giảng Tin Mừng cứu độ đến cho người khác thì chúng ta cũng mắc bệnh điếc và câm nơi tâm hồn; hoặc mỗi khi chúng ta cố chấp, cứng lòng tin thì tâm hồn chúng ta đang mắc bệnh bại liệt; chúng ta là những người mù loà khi không nhìn thấy những bất công, những nỗi khổ nơi người anh em, chúng ta là những người mắc bệnh phong cùi khi chạy theo những dục vọng trần tục mà quên đi những bổn phận làm con cái Thiên Chúa.


Nhờ sự  trợ giúp của cộng đoàn, nhờ cuộc sống liên kết với cộng đoàn: bốn người khiêng bệnh nhân bại liệt, viên đại đội trưởng, cha mẹ, người thân mà các bệnh nhân đã được cứu chữa. Sống cách biệt, thiếu liên kết với cộng đoàn thì cũng chẳng khác gì người bất toại tại hồ Bếthsaiđa: “ Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì đã có người xuống trước tôi rồi”.( Ga. 5: 7)


Không ai trong trong chúng ta có thể tự hào, tự mãn cho mình không mắc bệnh tật nơi thân xác hay trong tâm hồn. Chỉ có lòng tin mạnh mẽ vào lòng thương xót của Thiên Chúa, lòng tín thác vào quyền năng và tình yêu thương của Ngài mới mong được Thầy Thuốc Độc Nhất Vô Nhị của chúng ta cứu chữa khỏi mọi tật bệnh như Người đã từng chữa cho các bệnh nhân xưa kia.


Lm Trịnh Ngọc Danh





·         Loại bài viết: 
o    Bài mới
·         Thể loại khác: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét