Ngày 2
Tìm hiểu gốc tích kinh Mân côi
Thánh
Ðaminh (Đôminicô 1170-1221) được mời đi giảng cho bè lạc đạo Albigensê, nước
Pháp, bè này ở vào thời Trung cổ, li khai với Hội thánh, chủ trương vũ trụ có
thần thiện thần ác điều khiển, còn Chúa Kitô thì hão huyền không thật. Qua
nhiều cố gắng, ngài không lôi kéo được ai trở về cùng Hội thánh.
Ngài
chạy đến cùng Ðức Trinh Nữ Maria, van nài Mẹ nhận lời mới thôi.
Từ
thành Toulouse, Ngài vào tận rừng sâu, ở đó ba ngày đêm ăn chay cầu nguyện
không ngừng.
Khi
thánh nhân xuất thần, Mẹ Thiên Chúa hiện ra huy hoàng tuyệt mỹ, có ba nữ hoàng
theo hầu. Mỗi nữ hoàng lại có 50 trinh nữ theo hầu.
Nữ
hoàng thứ nhất, cũng như đoàn tùy tùng mặc y phục trắng. Nữ hoàng thứ hai y
phục đỏ. Nữ hoàng thứ ba mặc áo bằng vàng sáng chói hơn hết. Ðức Trinh Nữ phán:
- "Ba
nữ hoàng tiêu biểu cho ba Tràng hạt; năm mươi trinh nữ tùy tùng mỗi nữ hoàng là
50 kinh Kính Mừng của mỗi Tràng Hạt; màu trắng nhắc lại các Mầu nhiệm Vui; màu
đỏ, các Màu Nhiệm Thương; và màu vàng, các Mầu Nhiệm Mừng".
Các
mầu nhiệm Nhập Thể, Giáng Sinh, Ðời Sống và Khổ Nạn của Con Mẹ, cũng như các
mầu nhiệm Sống Lại và Lên Trời đều chứa đựng trong kinh Kính Mừng và kinh Lạy
Cha.
"Ðó
chính là Tràng Chuỗi Mân Côi, nghĩa là Triều Thiên trong đó Mẹ tìm thấy trọn
niềm hoan lạc. Con hãy truyền bá khắp nơi kinh ấy, và các người lạc giáo sẽ trở
lại, các tín hữu sẽ vững tin và sẽ được phần rỗi muôn đời".
Ðược
phấn khởi, thánh Ðaminh vội về Toulouse, đi ngay vào nhà thờ. Theo như
lời truyền khẩu khi đó chuông tự dộng vang lên inh ỏi. Nhân dân bỡ ngỡ nghe
chuông đánh vào giờ khác thường, ồ ạt kéo nhau đến nhà thờ.
Thánh
Ðaminh lên tòa giảng nói đến phép công thẳng của Thiên Chúa ngày phán xét. Ðể
tránh sự chí công đó, chỉ có phuơng thế chắc chắn là cầu khẩn với Mẹ Maria nhân
từ.
Thánh
nhân giải thích Kinh Mân Côi và đọc to. Mọi người hưởng ứng lần hạt Mân Côi.
Hiệu
quả của kinh Mân côi thật lạ lùng: Trên 100 ngàn người lạc giáo dần dần qui
chánh, vô số tội nhân trở về trong một thời gian ngắn ngủi.
(Theo
Lm Nguyễn Tri Ân OP, Tháng Mân côi, Chân lý, 1964, Lời tựa trang 7-9)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét