Thứ Sáu Tuần II MC B
Bài đọc: Gen
37:3-4, 12-13ª, 17b-28; Mt 21:33-43, 45-46.
1/ Bài đọc I:
3 Ông Ít-ra-en yêu Giu-se hơn tất cả các con, vì ông đã già
mới sinh được cậu, và ông may cho cậu một áo chùng dài tay.4 Các
anh cậu thấy cha yêu cậu hơn tất cả các anh, thì sinh lòng ghét cậu và không
thể nói năng tử tế với cậu.
12 Các anh cậu đã đi chăn chiên dê của cha họ ở Si-khem.
13 Ông Ít-ra-en bảo Giu-se: "Các anh con đang chăn chiên
dê ở Si-khem phải không? Lại đây, cha sai con đến với các anh." Giu-se
theo các anh và tìm thấy họ ở Đô-than.
18 Họ thấy cậu từ xa, và trước khi cậu tới gần họ thì họ lập
mưu giết chết cậu.
19 Họ bảo nhau: "Thằng tướng chiêm bao đang đến kia!
20 Bây giờ, nào ta giết và ném nó xuống một cái giếng. Ta sẽ
nói là một thú dữ đã ăn thịt nó. Rồi ta sẽ thấy các chiêm bao của nó đi tới
đâu! "
21 Nghe thấy thế, Rưu-vên tìm cách cứu em khỏi tay họ; cậu nói:
"Ta đừng đụng tới mạng sống nó." 22 Rưu-vên bảo
họ: "Đừng đổ máu! Cứ ném nó xuống cái giếng kia trong sa mạc, nhưng đừng
giơ tay hại nó." Cậu có ý cứu em khỏi tay họ và đưa về cho cha.
23 Vậy khi Giu-se đến chỗ các anh, thì họ lột áo chùng của cậu,
chiếc áo chùng dài tay cậu đang mặc. 24 Họ túm lấy cậu và
ném xuống cái giếng; giếng đó cạn, không có nước. 25 Rồi
họ ngồi xuống dùng bữa. 26 Giu-đa nói với các anh em:
"Ta giết em và phủ lấp máu nó, nào có ích lợi gì?
27 Thôi, ta hãy bán nó cho người Ít-ma-ên, nhưng đừng động tay
tới nó, vì nó là em ta, là ruột thịt của ta." Các anh em nghe cậu.
28 Những lái buôn người Ma-đi-an đi qua đó kéo Giu-se lên khỏi
giếng, rồi bán cậu cho người Ít-ma-ên hai mươi đồng bạc. Những người này đưa
Giu-se sang Ai-cập.
2/ Phúc Âm:
33 Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: "Có gia chủ kia
trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét
bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34 Gần
đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.
35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết
người kia, ném đá người nọ.
36 Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá
điền cũng xử với họ y như vậy.
37 Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ
rằng: "Chúng sẽ nể con ta."
38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau:
"Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài
nó!" 39 Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài
vườn nho, và giết đi.
40 Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá
điền kia? "
41 Họ đáp: "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và
cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho
ông." 42 Đức Giê-su bảo họ: "Các ông chưa bao
giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên
đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước
mắt chúng ta.
43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa
sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh
hoa lợi.
45 Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người
Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ.
46 Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng
cho Người là một ngôn sứ.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Sự quan phòng kỳ diệu của
Thiên Chúa
Biến cố 30 tháng 4 năm 1975 tại Việt-nam được
nhiều người gọi là Ngày Quốc Hận; nhưng cũng là cơ may cho biết bao gia đình
Việt-nam gởi các “Giuse” ra các nước ngòai. Các Giuse này sau một thời gian lập
nghiệp nơi xứ người, đã đưa cả gia đình còn kẹt ở Việt-nam sang đòan tụ; hay ít
nhất, cũng gởi bao nhiêu của cải về Việt-nam để cứu cả nước khỏi đói khát. Nhìn
lại biến cố 30 tháng 4, nhiều người Việt-nam nhận ra sự quan phòng của Thiên
Chúa. Ngài thực hiện nhiều điều tốt lành từ biến cố tang thương này.
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta nhìn thấy sự
quan phòng của Thiên Chúa: nhiều sự tốt lành được thực hiện ngay cả từ những
ghen tương, giận ghét của con người. Trong Bài Đọc I, ông Giuse đầu tiên bị các
anh bán sang Ai-cập với giá 20 đồng bạc, vì ghen tị em mình được cha thương hơn
tất cả mọi anh em. Nhưng trong sự quan phòng của Thiên Chúa, ông đã trở thành
Tể-tướng của Ai-cập để chuẩn bị cứu đói và đưa cả gia đình: cha và các anh em
qua đòan tụ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra câu truyện vườn nho của Thiên Chúa
để ám chỉ sự bạc bẽo của dân và cái chết tương lai của Ngài. Nhưng trong sự
quan phòng của Thiên Chúa, “Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc
tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.”
Ngài chính là Tảng Đá đem lại Ơn Cứu Độ, không những cho dân tộc Do-thái, mà
còn cho tất cả các dân tộc.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông
Giuse bị các anh bán sang Ai-cập.
1.1/ Sự ghen tị và ác độc của các anh: Ông
Israel có lý do để yêu Giuse hơn tất cả các con, vì ông đã già mới sinh được
cậu; nhưng khi các anh cậu thấy cha yêu cậu hơn tất cả các anh, thì sinh lòng
ghét cậu và không thể nói năng tử tế với cậu. Cơ hội báo thù đến khi cha gởi
cậu mang cơm nước cho các anh đang chăn chiên ngòai đồng, và cậu gặp các anh ở
Dothan. Họ thấy cậu từ xa, và trước khi cậu tới gần họ thì họ lập mưu giết chết
cậu. Họ bảo nhau: "Thằng tướng chiêm bao đang đến kia! Bây giờ, nào ta
giết và ném nó xuống một cái giếng. Ta sẽ nói là một thú dữ đã ăn thịt nó. Rồi
ta sẽ thấy các chiêm bao của nó đi tới đâu!"
Giuse có biệt tài về việc giải thích các điềm
chiêm bao. Cậu đã từng chiêm bao và giải thích nó cho cha và các anh, vì cậu
nói cha và các anh đều quỳ xuống lạy cậu. Chính điều này làm cho các anh càng
ghét và gọi cậu là “Thằng tướng chiêm bao.” Khi qua Ai-cập, nhờ giải thích các
điềm chiêm bao cho hai ông quan mà cậu được ra khỏi tù; và cho Vua Pharao mà
cậu được thăng chức Tể-tướng. Trong Cựu-ước, chiêm bao là cách con người hiểu
biết các kế họach kỳ diệu, nhưng ẩn giấu mà Thiên Chúa sắp làm trên con người.
Qua những điềm chiêm bao này, Giuse thấu hiểu tình yêu và sự quan phòng của
Thiên Chúa đã hướng dẫn ông, gia đình, và nhân lọai.
1.2/ Kế họach của con người và sự quan phòng của
Thiên Chúa: Các anh muốn giết cậu để thủ tiêu ngay từ đầu, nhưng một người anh
là Reuben tìm cách cứu em khỏi tay họ, bằng cách đề nghị ném cậu xuống giếng;
và họ đã ném cậu xuống một cái giếng cạn không có nước. Sau đó, khi họ đang
ngồi ăn, một người anh khác là Judah đề nghị với các anh em: "Ta giết em
và phủ lấp máu nó, nào có ích lợi gì? Thôi, ta hãy bán nó cho người Ismael,
nhưng đừng động tay tới nó, vì nó là em ta, là ruột thịt của ta." Các anh
em nghe cậu. Khi thấy những lái buôn người Madian đi qua đó, họ kéo Giuse lên
khỏi giếng, rồi bán cậu cho người Ismael hai mươi đồng bạc. Những người này đưa
Giuse sang Ai-cập. Anh Judah này là hình ảnh của Tông-đồ Judah sẽ bán Chúa
Giêsu 30 đồng bạc. Qua biến cố này, chúng ta nhận ra Thiên Chúa dùng cả tình
thương của anh Reuven và lòng tham tiền của anh Judah để cứu Giuse khỏi chết.
2/ Phúc Âm: Tảng
đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.
2.1/ Câu truyện Vườn Nho của Tân-ước: Sở dĩ
chúng ta gọi như vậy là để phân biệt với câu truyện Vườn Nho của Cựu-ước mà
Tiên-tri Isaiah tường thuật (Isa 5:1-7). Chúa Giêsu dùng thể văn lọai suy mà
người nghe hiểu ngay Ngài đang muốn ám chỉ ai và về điều gì:
Vườn nho là nhà Israel và gia chủ là chính Thiên
Chúa. Các tá điền là những người lãnh đạo trong Israel: tư tế, kinh sư, và biệt
phái. Đầy tớ của chủ là các tiên tri qua các thời đại. Điểm khác biệt giữa hai
câu truyện Vườn Nho là sự sai đi của Người Con. Nhưng bọn tá điền vừa thấy
người con, thì bảo nhau: "Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và
đoạt lấy gia tài nó!" Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn
nho, và giết đi. Chúa Giêsu muốn đối thọai với khán giả để chính họ ra bản án
cho các tá điền:
- “Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn
tá điền kia?"
- Họ đáp: "Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt
bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp
hoa lợi cho ông."
2.2/ Sự quan phòng của Thiên Chúa: Đức Giêsu bảo
họ: "Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ
xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta. Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước
Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết
làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.” Câu Kinh Thánh Chúa Giêsu trích dẫn ở đây là
Thánh Vịnh 118:22-23. Chúa Giêsu muốn cắt nghĩa cho họ biết Kế Họach Cứu Độ của
Thiên Chúa đang được thực hiện ngay trong sự ghen ghét và ác độc của các tá
điền. Ngài chính là Tảng Đá mà các nhà lãnh đạo Do-Thái sắp giết chết; nhưng
chính cái chết của Ngài sẽ đem lại lợi ích cho mọi người: Do-thái cũng như
Dân-ngọai. Từ nay, Nước Thiên Chúa không chỉ giới hạn trong dân tộc Do-thái
nữa; mà sẽ mở rộng đến mọi dân tộc. Sẽ có những dân tộc biết sinh hoa lợi cho
Thiên Chúa nhiều hơn dân tộc Do-thái.
Các Thượng-tế và Biệt-phái hiểu ngay là Người
đang nói về họ qua dụ ngôn Người kể. Như là một sự sắp đặt, “Họ tìm cách bắt
Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.” Họ chưa
thi hành kế họach được, vì giờ của Ngài chưa đến. Khi giờ đến, họ sẽ làm theo
Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa đã vạch sẵn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Thiên Chúa đang điều khiển và quan phòng mọi
sự xảy ra trong thế giới này. Con người có thể nghĩ họ là người điều khiển,
nhưng thực ra họ đang làm những gì đã được xếp đặt trong sự quan phòng của
Ngài.
- Dĩ nhiên con người vẫn có tự do để cộng tác
hay làm nghịch lại ý của Thiên Chúa; nhưng họ không thể làm cho những gì Thiên
Chúa họach định đừng xảy ra. Ngài có thể dùng tất cả những cái tốt cũng như cái
xấu của con người để đạt những gì Ngài họach định.
- Sự quan phòng của Thiên Chúa nhiều khi không
dễ hiểu; nhưng chúng ta phải tin, vì nếu chúng ta hiểu được mọi sự quan phòng
của Thiên Chúa, chúng ta không còn là người nữa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
****************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét