Thứ Tư Tuần V MC
Bài đọc: Dan
3:14-20, 91-92, 95; Jn 8:31-42.
1/ Bài đọc I:
14 Vua Nebuchadnezzar cất tiếng nói với họ: "Này Shadrach,
Meshach, và Abednego, các ngươi không phụng sự các thần của ta và không thờ lạy
pho tượng vàng ta đã dựng nên, có đúng như vậy không? 15 Bây
giờ khi nghe tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng
kèn và đủ thứ nhạc cụ, các ngươi có sẵn sàng sấp mình thờ lạy pho tượng ta đã
làm không? Nếu các ngươi không thờ lạy thì tức khắc các ngươi sẽ bị ném vào lò
lửa đang cháy phừng phực, liệu có Thiên Chúa nào cứu được các ngươi khỏi tay ta
chăng?" 16 Shadrach, Meshach, và Abednego trả lời vua
Nebuchadnezzar rằng: "Chúng tôi không cần trả lời ngài về chuyện này. 17 Nếu
Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu
chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài. 18 Còn
nếu Người không cứu, thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng
sự các thần của ngài, và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng
đâu!" 19 Bấy giờ vua Nebuchadnezzar đổi sắt mặt, nổi
cơn lôi đình với Shadrach, Meshach, và Abednego. Vua lên tiếng truyền đốt lò
lửa mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần. 20 Rồi vua ra lệnh cho
những người lực lưỡng nhất trong quân đội của vua trói Shadrach, Meshach, và
Abednego và quăng họ vào lò lửa đang cháy phừng phực.
24 Vua Nebuchadnezzar ngạc nhiên đứng bật dậy và cất tiếng nói
với các quan cố vấn: "Chẳng phải chúng ta đã quăng ba người bị trói vào
lửa sao?" Họ đáp rằng: "Tâu đức vua, đúng thế!"
25 Vua cất tiếng nói: "Nhưng ta thấy có bốn người đang tự
do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư giống như
con của thần minh." 28 Vua Nebuchadnezzar cất tiếng
nói: "Chúc tụng Thiên Chúa của Shadrach, Meshach, và Abednego, Người đã
sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào
Người. Họ đã cưỡng lại lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy
một thần nào khác ngoài Thiên Chúa của họ.”
2/ Phúc Âm:
31 Vậy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người:
"Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; 32 các
ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông."
33 Họ đáp: "Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi
không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự
do?" 34 Đức Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật
các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô
lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy,
nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự
do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng
các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần
tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì
đã nghe cha các ông nói." 39 Họ đáp: "Cha chúng
tôi là ông Áp-ra-ham." Đức Giê-su nói: "Giả như các ông là con cái
ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế
mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi
đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm.
41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm."
42 Đức Giê-su bảo họ: "Giả như Thiên Chúa là Cha các ông,
hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa
mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Sự thật giải phóng con
người.
Con người thường không muốn người khác vạch ra
những điều sai trái của mình, nhất là đối với những người có quyền thế. Nhưng
dù sự thật mất lòng nhưng có sức mạnh giải phóng con người. Nhiều người tưởng
mình đang sở hữu sự thật, nhưng thực ra họ đang làm nô lệ cho sự giả trá. Các
Bài Đọc hôm nay đặt trọng tâm vào việc con người phải tìm ra sự thật, vì sự
thật sẽ giải phóng con người.
Trong Bài Đọc I, Vua Nebuchadnezzar nghĩ các
thần do tay mình dựng nên là thần thật nên bắt ba trẻ Do-thái phải sụp lạy
chúng khi nhạc khí xướng lên; nếu không sẽ quăng chúng vào lò lửa đang cháy. Ba
trẻ Do-thái từ chối vì họ nhất quyết chỉ thờ lạy một mình Thiên Chúa mà thôi.
Khi chính mắt nhìn thấy uy quyền của Thiên Chúa từ lò lửa, chính vua
Nebuchadnezzar đã khiêm nhường thú nhận: chỉ có Thiên Chúa của ba trẻ Do-thái
thờ là Thiên Chúa thật. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu muốn chỉ cho người Do-thái
thấy họ thực sự không phải là con cái của Abraham, vì họ không làm những gì
tổ-phụ Abraham đã làm: tin Thiên Chúa và đón tiếp các ngôn sứ Ngài gởi tới. Họ
không tin những gì Ngài nói và đang tìm cách giết Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ba
trẻ Do-thái làm chứng cho sự thật.
1.1/ Ba trẻ Do-thái từ chối không thờ thần nào
khác ngòai Thiên Chúa: Vua Nebuchadnezzar đe dọa ba trẻ: Này Shadrach, Meshach,
và Abednego, nếu các ngươi không phụng sự các thần của ta và không chịu thờ lạy
pho tượng vàng ta đã dựng nên, tức khắc các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa đang
cháy phừng phực, để xem có Thiên Chúa nào cứu được các ngươi khỏi tay ta
chăng?"
Ba trẻ Do-thái can đảm nói với Vua: "Chúng
tôi không cần trả lời ngài về chuyện này. Nếu Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức
cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy
phừng phực và khỏi tay ngài. Còn nếu Người không cứu, thì xin đức vua biết cho
rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần của ngài, và cũng không thờ lạy pho
tượng vàng ngài đã dựng đâu!" Vua tức giận, lên tiếng truyền đốt lò lửa
mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần. Rồi vua ra lệnh cho những người lực lưỡng nhất
trong quân đội của vua trói ba trẻ và quăng họ vào lò lửa đang cháy phừng phực.
1.2/ Vua Nebuchadnezzar nhận ra Thiên Chúa của
Shadrach, Meshach, và Abednego.
(1) Vua nhận thấy sự khác lạ xảy ra trong lò
lửa: Vua Nebuchadnezzar ngạc nhiên đứng bật dậy và cất tiếng nói với các quan
cố vấn: "Chẳng phải chúng ta đã quăng ba người bị trói vào lửa sao?"
Họ đáp rằng: "Tâu đức vua, đúng thế!" Vua nói: "Nhưng ta thấy có
bốn người đang tự do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người
thứ tư giống như con của thần minh."
(2) Vua tin vào Thiên Chúa của ba trẻ: Khi nhận
ra Thiên Chúa đã gởi thiên thần đến cởi trói cho ba trẻ để họ đi lại trong lò
lửa mà không hề hấn gì, Vua Nebuchadnezzar cất tiếng nói: "Chúc tụng Thiên
Chúa của Shadrach, Meshach, và Abednego, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát
các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại lời
vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài
Thiên Chúa của họ.”
2/ Phúc Âm: Sự
thật sẽ giải phóng các ông.
2.1/ Chúa Giêsu là sự thật của Thiên Chúa.
(1) Sự thật giải phóng: Đức Giêsu nói với những
người Do-thái đã tin Người: "Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các
ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các
ông." Để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu, họ phải tin những lời Ngài nói
là sự thật; và những lời này sẽ giải phóng họ khỏi những gì sai trái. Lúc đó họ
sẽ có tự do đích thực, vì họ đã biết sự thật. Vì thế, có một sự liên hệ chặt
chẽ giữa: ở lại trong lời Chúa Giêsu, trở thành môn đệ, sự thật, và tự do đích
thực.
Những người Do-thái không hiểu lời Chúa Giêsu
nói, nhưng tự ái vì Ngài ám chỉ họ làm nô lệ. Họ đáp: "Chúng tôi là giòng
dõi ông Abraham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại
nói: các ông sẽ được tự do?" Thực sự, người Do-thái đã từng làm nô lệ cho
Ai-cập, Assyria, Babylon, và Rome; nhưng ý họ muốn nói: họ thuộc giòng dõi
Abraham, dân của Thiên Chúa.
(2) Chúa Giêsu giải phóng con người khỏi tội:
Điều Chúa Giêsu muốn nói là họ đang làm nô lệ cho tội: hễ ai phạm tội là làm nô
lệ cho tội. Có một sự khác biệt giữa con cái và nô lệ: con cái được ở trong nhà
luôn mãi, nô lệ không được như vậy vì có thể bị bán và tống cổ bất cứ lúc nào.
Chúa Giêsu muốn cảnh cáo người Do-thái: các ông phải coi chừng, các ông hãnh
diện mình là con cái của Abraham; nhưng nếu các ông phạm tội, các ông trở thành
nô lệ, và có thể bị tống cổ ra ngòai.
Nếu họ tin vào Chúa Giêsu, họ sẽ được giải phóng
khỏi tội, và họ mới thực sự được tự do; nhưng người Do-thái chẳng những không
tin vào lời Chúa Giêsu, lại còn tìm cách giết Ngài. Chúa Giêsu phân biệt Cha
của Ngài và cha của người Do-thái. Họ hãnh diện tuyên xưng: Cha chúng tôi là
Abraham.
2.2/ Tổ-phụ Abraham tin vào Thiên Chúa: Chúa
Giêsu không tin lời họ nói; vì nếu họ là con cháu Abraham, họ có cùng Cha với
Ngài vì Abraham tin vào Thiên Chúa. Ngài muốn nói với họ, đức tin không phải
chỉ tuyên xưng ngòai miệng, nhưng phải chứng tỏ bằng việc làm: "Giả như
các ông là con cái ông Abraham, hẳn các ông phải làm những việc ông Abraham đã
làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, người đã nói cho các ông sự thật
mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Abraham đã không làm. Còn các
ông, các ông làm những việc cha các ông làm."
Abraham đón tiếp các sứ giả của Thiên Chúa (Gen
18:1-8), chứ không tìm cách giết họ như người Do-thái đang tìm cách giết Chúa
Giêsu. Nếu các ông tìm cách giết người được Thiên Chúa sai đến, các ông không
phải là con cái Thiên Chúa, cũng chẳng phải là con cái của tổ-phụ Abraham.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải học cho biết sự thật bằng bất cứ
cách nào, vì chỉ có sự thật mới giải phóng và cho chúng ta sự tự do đích thực.
- Bao lâu chúng ta còn phạm tội là làm nô lệ cho
tội. Chỉ có Đức Kitô mới có thể giải phóng chúng ta khỏi làm nô lệ cho tội.
Chúng ta phải tin và làm những gì Ngài dạy.
- Đức tin không chỉ là những gì chúng ta hãnh
diện tuyên xưng ngòai miệng, nhưng phải biểu tỏ bằng việc làm. Chúng ta không
được cứu bằng chỉ tuyên xưng ngòai miệng, nhưng phải thực hành những gì Chúa
dạy và phải can đảm làm chứng cho Ngài bằng hành động.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
****************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét