Chân
Phước Ludovico ở Casoria
(1814-1885)
(1814-1885)
Sinh ở Casoria (gần Naples), Arcangelo
Palmentieri là thợ đóng bàn ghế trước khi gia nhập dòng Anh Em Hèn Mọn năm
1832, và lấy tên là Ludovico. Năm năm sau đó ngài được chịu chức, và dạy hóa
học, vật lý và toán cho các đệ tử trong tỉnh dòng.
Vào năm 1847, ngài được một cảm nghiệm huyền
nhiệm mà sau này ngài diễn tả cảm nghiệm ấy như một sự thanh tẩy. Sau đó ngài
dùng cả cuộc đời để phục vụ người nghèo và người đau yếu, thành lập một nhà
phát chẩn cho người nghèo, hai trường học cho các trẻ em Phi Châu, một học viện
cho các em nhà giầu, một trung tâm cho các em mồ côi, các em câm điếc, và các
trung tâm khác cho người mù và người già. Ngoài một bệnh xá dành cho các tu sĩ
dòng, ngài còn thành lập các trung tâm bác ái khác ở Naples, Florence và
Assisi. Có lần ngài nói, "Tình yêu Ðức Kitô đã làm thương tích tâm hồn
tôi." Tình yêu này đã thúc giục ngài thi hành nhiều công việc bác ái
cao cả.
Ðể tiếp tục công việc bác ái, năm 1859 ngài
thành lập tổ chức Các Thầy Áo Xám, là một tổ chức tôn giáo gồm những người
trước đây thuộc về dòng Ba Phanxicô. Ba năm sau, ngài thành lập tổ chức Các Chị
Áo Xám của Thánh Êligiabét, cũng cùng một mục đích ấy.
Trong những năm cuối đời, ngài bị đau yếu đến
chín năm, và đã viết một chứng từ linh đạo mà trong đó ngài diễn tả đức tin như
"ánh sáng trong tăm tối, sự trợ giúp khi đau yếu, một ân huệ khi khổ cực,
nơi cực lạc khi bị đóng đinh và sự sống giữa cái chết." Sau khi ngài từ
trần được năm tháng thì việc điều tra phong thánh đã được tiến hành. Ngài được
phong chân phước năm 1993.
Lời Bàn
Những người thánh thiện không được Chúa che
chở khỏi những đau khổ, nhưng Chúa đã giúp họ biết triển nở tình yêu từ sự đau
khổ ấy. Khi đối diện với sự đau khổ của người khác, chúng ta có hai thái độ,
hoặc hờ hững hoặc yêu quý giúp đỡ họ. Các thánh là những người chỉ cho chúng ta
con đường tiến đến sự yêu quý giúp đỡ.
Lời Trích
Chứng từ linh đạo của Chân Phước Ludovico bắt
đầu như sau: "Chúa đã gọi tôi đến với Ngài bằng một tình yêu thật dịu
dàng, và với sự bác ái vô bờ Ngài đã hướng dẫn và chỉ bảo tôi trên đường đời."
Ngày 29 Tháng 3
Thánh Jonas và Thánh Barachisius
Vua Sapor của Ba Tư lên ngôi cai trị
trong thế kỷ thứ tư. Ông rất ghét Kitô Hữu và bách hại họ một cách dã man. Ông
thiêu hủy các nhà thờ và đan viện. Hai anh em tên Jonas và Barachisius nghe
biết về sự bách hại này. Hai người cũng biết là nhiều Kitô Hữu đã bị chết.
Hai anh em tìm cách giúp đỡ các Kitô Hữu và
khuyến khích họ trung thành với Ðức Kitô. Jonas và Barachisius biết rằng, chính
họ cũng có thể bị bắt. Nhưng sự lo sợ đó không làm họ chùn bước. Tâm hồn hai
người tràn ngập tình yêu thương tha nhân nên không còn nghĩ đến chính mình.
Sau cùng, hai anh em bị cầm tù. Họ được bảo
rằng, nếu họ không thờ lạy mặt trời, mặt trăng, nước và lửa, thì họ sẽ bị tra
tấn và bị giết chết. Ðương nhiên, họ từ chối thờ phượng bất cứ sự vật gì và bất
cứ ai ngoại trừ một Thiên Chúa chân thật. Họ chịu đau khổ ghê gớm nhưng vẫn
kiên gan cầu nguyện. Họ luôn nghĩ về sự thống khổ của Ðức Kitô. Cả hai bị tra
tấn cách khủng khiếp nhưng vẫn không chối bỏ đức tin. Sau cùng, họ bị tử hình
và đã vui vẻ dâng hiến mạng sống cho Thiên Chúa.
Cả hai tử đạo vào năm 327
Trích từ NguoiTinHuu.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét