Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

THỨ TƯ 24/10/2012 TUẦN XXIX THƯỜNG NIÊN, Ngày 23 Chúa Thánh Thần hiện xuống

Ngày 23
Chúa Thánh Thần hiện xuống

   Mẹ Mân Côi - Mẹ xứ đạo
Thể hiện: Thanh Kỳ

Thứ ba thì ngắm, Đức Chúa Thánh Thần hiện xuống, ta hãy xin cho được lòng đầy dẫy mọi ơn Đức Chúa Thánh Thần.

(Lc  2,1- ) Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi,  bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một.  Ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho. 
Lúc đó, tại Giêrusalem, có những người Dothái sùng đạo, từ các dân thiên hạ trở về.  Nghe tiếng ấy, có nhiều người kéo đến. Họ kinh ngạc vì ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ của mình.  Họ sửng sốt, thán phục và nói, "Những người đang nói đó không phải là người Galilê cả ư?  Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta?  Chúng ta đây, có người là dân Pácthia, Mêđia, Êlam, Mêxôpôtamia, Giuđê, Capađôkia, Pontô, và Axia,  có người là dân Phygia, Pamphylia, Aicập, và những vùng Libya giáp giới Kyrênê; nào là những người từ Rô ma đến đây;  nào là người Dothái cũng như người đạo theo; nào là người đảo Kêta hay người Arập, vậy mà chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo những kỳ công của Thiên Chúa!"  Ai nấy đều sửng sốt và phân vân, họ bảo nhau, "Thế nghĩa là gì?"  Nhưng người khác lại chế nhạo, "Mấy ông này say bứ rồi!" 

Truyện lạ:
 Người vô thần lần chuỗi

Hôm đó, Volney cùng với vài người bạn thân du ngoạn trên một chiếc thuyền dọc theo bờ biển Baltimore, Bắc Mỹ.  Bỗng một cơn bão lớn ập tới, chiếc thuyền nhỏ bé chở những hạt giống tinh túy của những người chủ trương vô thần của hai lục địa Âu Mỹ có nguy cơ đắm chìm.  Trong nguy cơ khẩn cấp đó, mỗi người đều cầu nguyện.  Chính Volney cũng cầm lấy chiếc tràng hạt của một người đàn bà bên cạnh và đọc những kinh Kính Mừng Maria với một sự sốt sắng khác thường trong suốt thời gian hiểm nguy... Sau đó, lúc biển đã lặng, có người tiến đến gần ông và hóm hỉnh hỏi ông:
            - Thưa ngài, hình như hồi nãy ngài vừa cầu nguyện?  Ngài dâng lên cho ai các lời nguyện đó, bởi vì ngài chủ trương không có Thiên Chúa?
            - Ông bạn ạ -nhà hiền triết trả lời-, người ta có thể tỏ ra là kẻ không tin trong căn phòng làm việc của mình, nhưng người ta không còn có thể như thế khi đứng trước bão táp!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét