Thứ Ba Tuần III Mùa Chay B
Bài đọc: Dan 3:25, 34-43; Mt 18:21-35
.
1/
Bài đọc I: (25) A-da-ri-a
đứng giữa đám lửa và cất tiếng cầu nguyện rằng: (34) Ôi ! Vì danh thánh Chúa,
xin đừng mãi mãi bỏ rơi chúng con, đừng huỷ bỏ giao ước của Ngài!
(35) Vì tình nghĩa với bạn thân Ngài là Áp-ra-ham, với tôi tớ Ngài là I-xa-ác, và kẻ Ngài thánh hoá là Ít-ra-en, xin Ngài đừng rút lại lòng thương xót đã dành cho chúng con.
(36) Ngài đã hứa làm cho dòng dõi họ đông đảo như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển.
(37) Thế mà hôm nay, lạy Chúa, vì tội lỗi chúng con, chúng con đã thành dân nhỏ nhất, đã nếm mùi ô nhục trên khắp hoàn cầu. (38) Ngày nay chẳng còn vị thủ lãnh, chẳng còn bậc ngôn sứ, chẳng còn người chỉ huy. Lễ toàn thiêu, lễ hy sinh đã hết, lễ tiến, lễ hương cũng chẳng còn, chẳng còn nơi dâng của đầu mùa lên Chúa để chúng con được Chúa xót thương.
(39) Nhưng xin nhận tâm hồn thống hối và tinh thần khiêm nhượng của chúng con, thay của lễ toàn thiêu chiên bò, và ngàn vạn cừu non béo tốt.
(40) Ước gì hy lễ chúng con thượng tiến Ngài hôm nay cũng làm đẹp ý Ngài như vậy. Ước gì chúng con theo Ngài mãi đến cùng, vì những ai tin cậy vào Ngài, đâu có phải ê chề thất vọng.
(41) Và giờ đây, chúng con hết lòng đi theo Chúa, kính sợ Ngài và tìm kiếm Thánh Nhan. Xin đừng để chúng con phải thẹn thùng xấu hổ. (42) Nhưng xin Ngài tỏ lòng nhân hậu và lòng thương xót vô biên của Ngài khi Ngài đối xử với chúng con. (43) Xin làm những việc lạ lùng kỳ diệu mà giải thoát chúng con và tôn vinh danh Ngài, lạy Chúa.
(35) Vì tình nghĩa với bạn thân Ngài là Áp-ra-ham, với tôi tớ Ngài là I-xa-ác, và kẻ Ngài thánh hoá là Ít-ra-en, xin Ngài đừng rút lại lòng thương xót đã dành cho chúng con.
(36) Ngài đã hứa làm cho dòng dõi họ đông đảo như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển.
(37) Thế mà hôm nay, lạy Chúa, vì tội lỗi chúng con, chúng con đã thành dân nhỏ nhất, đã nếm mùi ô nhục trên khắp hoàn cầu. (38) Ngày nay chẳng còn vị thủ lãnh, chẳng còn bậc ngôn sứ, chẳng còn người chỉ huy. Lễ toàn thiêu, lễ hy sinh đã hết, lễ tiến, lễ hương cũng chẳng còn, chẳng còn nơi dâng của đầu mùa lên Chúa để chúng con được Chúa xót thương.
(39) Nhưng xin nhận tâm hồn thống hối và tinh thần khiêm nhượng của chúng con, thay của lễ toàn thiêu chiên bò, và ngàn vạn cừu non béo tốt.
(40) Ước gì hy lễ chúng con thượng tiến Ngài hôm nay cũng làm đẹp ý Ngài như vậy. Ước gì chúng con theo Ngài mãi đến cùng, vì những ai tin cậy vào Ngài, đâu có phải ê chề thất vọng.
(41) Và giờ đây, chúng con hết lòng đi theo Chúa, kính sợ Ngài và tìm kiếm Thánh Nhan. Xin đừng để chúng con phải thẹn thùng xấu hổ. (42) Nhưng xin Ngài tỏ lòng nhân hậu và lòng thương xót vô biên của Ngài khi Ngài đối xử với chúng con. (43) Xin làm những việc lạ lùng kỳ diệu mà giải thoát chúng con và tôn vinh danh Ngài, lạy Chúa.
2/
Phúc Âm: 21 Bấy
giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con
cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?
"
22 Đức Giê-su đáp:
"Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
23 Vì thế, Nước Trời
cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán
sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến
một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để
trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.
26 Bấy giờ, tên đầy
tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi,
tôi sẽ lo trả hết." 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền
chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.
28 Nhưng vừa ra đến
ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y
liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao!" 29 Bấy
giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn
lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."
30 Nhưng y không
chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.
31 Thấy sự việc xảy
ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi
câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo:
"Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van
xin ta,
33 thì đến lượt
ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi
sao? " 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho
lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.
35 Ấy vậy, Cha của
Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em
không hết lòng tha thứ cho anh em mình."
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ: Tha thứ như đã được thứ
tha.
Có
hai thái độ thường xảy ra khi con người lâm vào cảnh gian nan khốn khó: Họ có thể
chọn thái độ tiêu cực: trách Trời và trách tha nhân đã xô đẩy họ vào hòan cảnh
đau khổ như chiến tranh, thiên tai, nghèo đói, thất nghiệp … Hay họ có thể chọn
thái độ tích cực: đấm ngực xét mình xem tại sao những điều này xảy ra; sau đó
biết thống hối ăn năn, thú tội, và sửa sai để những điều đó đừng xảy ra nữa.
Các
Bài Đọc hôm nay tập trung trong chủ đề con người phải biết ăn năn và trông cậy
vào tình thương tha thứ của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, Daniel công khai thú
tội của Israel từ đám lửa, và nài xin Thiên Chúa nhớ đến tình thương và giao
ước Ngài đã hứa với các Tổ phụ, mà tha thứ cùng cứu thóat ba trẻ từ lò lửa và
Israel khỏi cảnh lưu đày. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn để dạy
các môn đệ phải tha thứ không điều kiện, và Ngài cảnh cáo các ông: “Cha của
Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em
không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
KHAI
TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I: Daniel cầu xin Thiên
Chúa tha thứ từ trong lò lửa.
1.1/
Daniel tích cực cậy trông vào lòng thương xót của Thiên Chúa: Trong lò lửa,
Daniel biết chỉ có Thiên Chúa mới có thể giải thóat ông, hai bạn, và Israel
khỏi chết. Ông dựa vào hai điều để van xin lòng thương xót của Thiên Chúa:
(1)
Danh Thánh của Thiên Chúa: Israel là dân riêng được Thiên Chúa tuyển chọn, và
chính Thiên Chúa đã ký kết giao ước với các Tổ-phụ để bảo vệ dân. Các dân tộc
chung quanh Israel đều biết điều này. Vì thế, Daniel xin Thiên Chúa đừng để cho
các dân tộc khinh thường Danh Chúa vì Ngài đã không bảo vệ được Dân Ngài: “Ôi!
Vì danh thánh Chúa, xin đừng mãi mãi bỏ rơi chúng con, đừng
huỷ bỏ giao ước của Ngài!”
Theo
Giao-ước của Thiên Chúa với Tổ-phụ Abraham, “Ngài đã hứa làm cho dòng dõi họ
đông đảo như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển. Thế mà hôm nay, lạy Chúa,
vì tội lỗi chúng con, chúng con đã thành dân nhỏ nhất, đã nếm mùi ô nhục trên
khắp hoàn cầu.” Israel đã mất tất cả: quê hương, Đền Thờ, và nhất là tình
thương của Thiên Chúa: “Ngày nay chẳng còn vị thủ lãnh, chẳng còn bậc ngôn sứ,
chẳng còn người chỉ huy. Lễ toàn thiêu, lễ hy sinh đã hết, lễ tiến, lễ hương
cũng chẳng còn, chẳng còn nơi dâng của đầu mùa lên Chúa để chúng con được Chúa
xót thương.”
(2)
Tình nghĩa của Thiên Chúa với các Tổ-phụ: Daniel biết sở dĩ Thiên Chúa đã ký
kết giao ước với Israel, là vì niềm tin tuyệt đối của các Tổ-phụ. Vì thế,
Daniel dựa vào lòng trung tín của các Tổ-phụ để xin Thiên Chúa tỏ tình thương
tha thứ với dân tộc Israel: “Vì tình nghĩa với bạn thân Ngài
là Abraham, với tôi tớ Ngài là Isaac, và kẻ Ngài thánh hoá là Israel, xin Ngài
đừng rút lại lòng thương xót đã dành cho chúng con.”
1.2/
Khiêm nhường ăn năn và xin thay đổi đời sống.
(1)
Khiêm nhường thống hối: Daniel biết mình và con dân Israel không có công trạng
gì để được Thiên Chúa xót thương, vì tất cả đều xúc phạm đến Ngài; nhưng ông
biết Thiên Chúa sẽ tỏ tình thương những cho những ai biết ăn năn xám hối như
lời Thánh Vịnh “một tấm lòng tan nát dày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê,” nên ông
cầu xin Thiên Chúa: “Xin nhận tâm hồn thống hối và tinh thần khiêm nhượng của
chúng con, thay của lễ toàn thiêu chiên bò, và ngàn vạn cừu non béo tốt.” Tuy
không còn Đền Thờ để dâng của lễ; nhưng Thiên Chúa “muốn tình yêu chứ đâu muốn
hy lễ!” Vì thế, bất cứ ở đâu, con người đều có thể dâng tình yêu để đền tội.
(2)
Tuyên hứa thay đổi đời sống: Tội lỗi gây rất nhiều thiệt hại cho con người. Vì
thế, khi đã nhận ra hậu quả của tội, con người phải dốc lòng chừa và cố gắng
đừng tái phạm nữa. Một trong những điều chính yếu con người phải nhận ra khi
xét mình: Những lời chỉ dạy của Thiên Chúa luôn đúng, hành động con người sai
trái vì làm ngược lại những gì Ngài dạy. Vì thế, để có thể sống tốt đẹp hơn,
con người phải vâng lời làm theo những gì Thiên Chúa dạy: “Ước gì chúng con
theo Ngài mãi đến cùng, vì những ai tin cậy vào Ngài, đâu có phải ê chề thất
vọng. Và giờ đây, chúng con hết lòng đi theo Chúa, kính sợ Ngài và tìm kiếm
Thánh Nhan. Xin đừng để chúng con phải thẹn thùng xấu hổ.”
2/
Phúc Âm: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy
mươi lần bảy.”
2.1/
Điều kiện để được tha thứ: Con người phải tha thứ vì đã được thứ tha. Phêrô
thắc mắc: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha
đến mấy lần? Có phải bảy lần không?" Phêrô tự nghĩ “quá tang 3 bận;” nhưng
để cho chắc ăn, ông tăng lên gấp đôi và cộng thêm một lần nữa. Nhưng ông ngạc
nhiên khi Chúa Giêsu trả lời ông: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là
đến bảy mươi lần bảy." Lý do đơn giản Chúa muốn nói với Phêrô: Hãy tha thứ
nhiều lần như Thầy đã tha thứ nhiều lần cho con.
2.2/
Hậu quả nếu không chịu tha thứ: Để dẫn chứng tình thương tha thứ bao la của
Thiên Chúa và sự ích kỷ nhỏ mọn của con người, Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn:
(1)
Đã được tha thứ 10,000 yến vàng: Đây là một số nợ khổng lồ. Một lạng vàng trị
giá thị trường hôm nay khỏang 1000 dollars; 10,000 lạng tương xứng với 10 triệu
đồng. Nhà Vua chạnh lòng thương và sẵn sàng tha thứ hết cho tên đầy tớ khi ông
ta van xin.
(2)
Không chịu thứ tha 100 quan tiền: Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một
người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Món nợ 100 quan tiền tương đương
với khỏang 10 dollars, một món nợ quá nhỏ so với 10 triệu dollars; thế mà y
liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao!" Bấy giờ, người đồng
bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi
sẽ lo trả anh." Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi
trả xong nợ.
Thấy
sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn
chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy
tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì
đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương
xót ngươi sao?" Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho
đến ngày y trả hết nợ cho ông. Chúa Giêsu kết luận: “Cha của Thầy ở trên trời
cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng
tha thứ cho anh em mình."
-
Khi phải vương vào cảnh gian nan khốn khổ, chúng ta đừng vội đổ lỗi cho Thiên
Chúa và cho tha nhân; nhưng hãy biết khiêm nhường xét mình để tìm hiểu lý do
tại sao chúng ta lâm vào tình trạng khốn khổ đó.
-
Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót. Ngài không chấp tội chúng ta và sẵn
sàng tha thứ hết mọi tội lỗi; nhưng Ngài đòi chúng ta phải biết xám hối và cũng
sẵn lòng tha thứ cho tha nhân như vậy.
-
Tội vừa làm thiệt hại cá nhân vừa làm thiệt hại cộng đòan. Sau khi đã được tha
thứ, chúng ta hãy tránh xa tội và canh tân đời sống bằng cách thực thi những gì
Chúa dạy bảo.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét