Thứ
Sáu Tuần VIII Mùa Thường Niên Năm chẵn
BÀI ĐỌC I: 1 Pr 4, 7-13
"Anh em hãy nên những kẻ phân phát những
ơn Chúa".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, ngày cùng tận của vạn vật đã
gần rồi. Vậy anh em hãy khôn ngoan và tỉnh thức cầu nguyện. Tiên vàn, anh em
hãy luôn luôn yêu thương nhau, vì tình thương che lấp muôn vàn tội lỗi. Anh em
hãy đón tiếp khách trọ và đừng kêu ca. Tuỳ theo ơn đã lãnh nhận, mỗi người hãy phục
vụ lẫn nhau như những người phân phát ân sủng muôn hình vạn trạng của Thiên
Chúa. Nếu ai rao giảng, thì hãy kể đó là lời của Thiên Chúa; nếu ai phục vụ,
thì hãy kể đó là do sức mạnh Thiên Chúa ban cho, ngõ hầu Thiên Chúa được tôn
vinh nơi vạn vật nhờ Đức Giêsu Kitô, Đấng vinh hiển và uy quyền đến muôn đời.
Amen.
Anh em thân mến, chớ có kinh dị, vì ngọn lửa
đã bốc lên nơi anh em để thử luyện anh em, như thể một việc mới lạ xảy đến cho
anh em. Nhưng được thông phần vào cuộc khổ nạn của Đức Kitô, anh em hãy vui
mừng, để khi vinh quang của Người được tỏ hiện, anh em sẽ được vui mừng hoan
hỉ. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 95, 10. 11-12. 13
Đáp: Chúa ngự tới cai quản địa cầu (c. 13ab).
1) Hãy công bố giữa chư dân rằng: Thiên
Chúa ngự trị. Người dựng vững địa cầu cho nó khỏi lung lay, Người cai quản chư
dân theo đường đoan chính. - Đáp.
2) Trời xanh hãy vui mừng và địa cầu hãy
hân hoan, biển khơi và muôn vật trong đó hãy reo lên, đồng nội và muôn loài
trong đó hãy mừng vui. Các rừng cây hãy vui tươi hớn hở.
- Đáp.
3) Trước nhan Thiên Chúa: vì Người ngự
tới, vì Người ngự tới cai quản địa cầu. Người sẽ cai quản địa cầu cách công
minh và chư dân cách chân thành. - Đáp.
ALLELUIA: Dt 4, 12
Alleluia, alleluia! - Lời Thiên Chúa là lời
hằng sống, linh nghiệm, phơi bày tư tưởng và ý muốn của tâm hồn. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 11, 11-26
"Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của
mọi dân tộc. Các ngươi hãy tin vào Thiên Chúa".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
(Khi nghe dân chúng hoan hô), Chúa Giêsu vào
thành Giê-rusalem, lên đền thờ và sau khi đã đưa mắt quan sát mọi sự, và lúc
trời đã xế chiều, Người ra về Bêtania cùng với nhóm mười hai. Hôm sau, khi thầy
trò rời bỏ Bêtania, Người thấy đói. Và khi thấy ở đàng xa có một cây vả nhiều
lá, Người đến xem coi có trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người chỉ thấy có
lá thôi, vì không phải là mùa có trái. Người phán bảo cây vả rằng: "Cho
đến muôn đời sẽ không còn ai ăn trái của mi nữa". Và các môn đệ đã nghe
Người nói.
Các ngài đến Giêrusalem. Và khi vào đền thờ,
Chúa liền đuổi những người mua bán ở đó. Người xô đổ bàn của những người đổi
tiền và ghế của những người bán chim câu. Người không để cho ai mang đồ vật đi
ngang qua đền thờ. Người dạy bảo họ: "Nào chẳng có lời chép rằng:
"Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dận tộc ư? Thế mà các ngươi
đã biến thành hang trộm cướp". Điều đó đến tai các trưởng tế và luật sĩ,
họ liền tìm cách giết Người, vì họ sợ Người, bởi tất cả dân chúng say mê giáo
lý của Người. Chiều đến, Người ra khỏi thành.
Sáng hôm sau, khi đi ngang qua, các ngài trông
thấy cây vả đã chết khô tận rễ. Phêrô nhớ lại và thưa Chúa rằng: "Lạy
Thầy, hãy coi, cây vả Thầy nguyền rủa đã chết khô rồi". Chúa Giêsu đáp:
"Hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật các con, nếu ai bảo núi kia: 'Hãy
dời đi và gieo mình xuống biển', mà trong lòng không hồ nghi, nhưng tin rằng
điều mình nói sẽ xảy ra, thì người ấy sẽ được như ý. Vì vậy Thầy bảo các con:
Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các con sẽ
được điều đó. Và khi các con đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều gì bất
thuận với ai, hãy tha thứ để Cha các con trên trời cũng tha cho các con. Nếu
các con không tha thứ, thì Cha các con trên trời cũng không tha tội cho các
con". Đó là lời Chúa.
Th.
Giúttinô, tử đạo
Mc 11,11-26
Mc 11,11-26
SINH HOA TRÁI CHO NƯỚC TRỜI
Trông thấy ở đàng xa có một
cây vả tốt lá, Chúa Giêsu đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại
gần, Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả.
Người lên tiếng bảo cây vả: “Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa!” (Mc 11,12-14)
Suy niệm: Có người bảo Chúa Giêsu thật là “chướng,”
không phải mùa vả mà đòi cây vả phải có trái! Đã thế còn nguyền rủa cho nó phải
héo khô! Hẳn là Chúa cũng biết cây vả không thể đi ngược với qui luật tự nhiên
Chúa đã thiết định mà muôn loài muôn vật đều tuân thủ. Thế nhưng, Chúa làm một
việc có vẻ bất thường, nghịch lý để nhấn mạnh đến điều Ngài muốn dạy bảo. Nếu
như các loài thảo mộc sinh trái đúng mùa theo luật tự nhiên, thì trái lại, việc
sinh sản hoa trái thiêng liêng không chỉ diễn ra theo thời vụ mà phải là tình
trạng thường xuyên của “người ở
lại trong Chúa và Chúa ở lại trong người ấy” như dòng nước phát xuất từ đền thờ,
chảy tới đâu thì sự sống sinh sôi nảy nở ở đó, cây mọc hai bên bờ, lá cây không
tàn, kết trái quanh năm (x. Ed 47,9-12).
Mời Bạn: Lắm khi chúng ta sống đạo theo “mùa”: vào
mùa Chay thì rồng rắn xếp hàng “xưng tội”, đến khi “ra chay” thì lại trở lại
nếp sống cũ, chỉ cố “giữ đạo” ở mức tối thiểu theo luật buộc chứ không triển nở
và trổ sinh hoa trái cho Nước Chúa bằng việc đem chất Tin Mừng thấm vào từng
công việc, từng con người mà mình tiếp xúc hằng ngày.
Sống Lời Chúa: Để sinh hoa trái cho Nước Chúa, mời bạn
vun đắp mối thân tình với Chúa Kitô bằng việc cầu nguyện và suy niệm Lời Chúa
mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ở lại trong con
và con ở trong Chúa để con sinh nhiều hoa trái cho Nước Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét