Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

THỨ HAI NGÀY 24/12/2012 TUẦN 4 MÙA VỌNG NĂM C, Thinh lặng suy gẫm trước máng cỏ...



Thinh lặng suy gẫm trước máng cỏ... 




Trong những ngày mùa Giáng sinh,

Trước hang đá, nhìn vào con trẻ nằm chơ vơ trong máng cỏ, tôi ngậm ngùi tự hỏi: đây là Chúa Trời sao?

Chúa Trời quyền phép cơ mà? Ngài dựng nên trời đất muôn vật chỉ bằng một lời đơn sơ:

" hãy có...", liền có mọi vật như Người muốn. Vạn vật trong trời đất là của Người, sao bây giờ Người chọn nơi hang đá khó nghèo, sinh ra trong mùa Đông rét mướt...ôi nhiệm mầu...

Sao Chúa không chọn con đường khác, dù là để chữa tội trần gian.

Sao lại con đường nghèo khổ,

Nghèo không có nơi trọ qua đêm,

Nghèo trong nắm cơm nguội cho cha mẹ, bụng đang đói cồn cào, lạnh lẽo, giá buốt, bơ vơ, ngậm ngùi?

Nghèo trong hang bò hôi thối, trống trải, gió rít giữa cánh đồng,

Nghèo khi vội vã chạy trốn đang lục lạo, la hét, đuổi bắt Hài nhi mới sinh đang run cầm cập trong tuyết rơi,

Nghèo không nhà cửa, cơm ăn, việc làm, xa lạ nơi đất khách Ai cập,

Nghèo trong nhà Nagiaret,

Nghèo khi đi giảng đạo, bữa có bữa không, bị chê là ham ăn...

Nghèo trên thập giá không manh áo che thân, không người bênh đỡ...

Nghèo sau khi chết, phải đi mượn nơi chôn...

Và bây giờ vẫn còn nghèo trong Thánh Thể...........................................bị khinh thường, bỏ quên, bạc bẽo.

Ôi, Con Thiên Chúa cao sang...suốt đời là nghèo, là thánh giá và tử đạo........................

Còn tôi????????????????tôi không cam lòng chịu nghèo, chịu khổ vì phần rỗi tôi sao?.

Nếu có con đường khác thì Chúa đã chọn cho tôi rồi.

------

"Chúa đã tạo dựng nên thế giới, cho cây rừng mọc lên cung cấp gỗ thánh giá.

Chúa đã dựng nên và bảo tồn bụi gai, để gai nhọn trở thành triều thiên vương quyền Ngài.

Chúa đã chôn sắt trong lòng đất, để quân dữ lấy làm đinh chọc chân tay Chúa.

Ôi màu nhiệm tình yêu khôn tả,

Chúa cho chim trời tổ ấm,

Cho muông thú rừng rậm,

Cho loài người cung điện nguy nga,

Cho bác thợ căn nhà,

Cho bé sơ sinh chiếc nôi,

Cho cụ già nơi an giấc,

Nhưng khi Ngài tới thăm trái đất, trái hất hủi Ngài, không dành chỗ cho Ngài trong nhà trọ.

Này chính giữa đêm đông giá buốt Ngài đã đến với nhân loại, nhưng nhân loại vô tâm không nhận ra Ngài.

- Còn hôm nay?

Thế giới cần sưởi ấm,

và chỉ có TÌNH YÊU mới cứu nổi thế giới.

- Trong thời đại này, người ta hoặc là ánh sáng hay không là gì hết. Không có chỗ tầm thường".

(Đại Thông Điệp của Chúa ngày 22-12-1967)

MB...Gs 05





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét