Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

THỨ BA 18/12/2012 TUẦN 3 MÙA VỌNG NĂM C, Gốc tích hang đá: Sáng kiến của thánh Phanxicô nghèo

Gốc tích hang đá:
Sáng kiến của thánh Phanxicô nghèo
--------------------------------------------------

Lễ Giáng Sinh năm 1223 sắp đến. Đối với tâm
hồn chí ái phong phú cảm tình của Phanxicô, ngày ấy là
tất cả mầu nhiệm Tình Thương lan tràn giữa cảnh khó
nghèo thiếu thốn. Nghĩ đến Đức Mẹ phải lê bước dọc
đường trước giờ sinh nở, nghĩ đến Thánh Giuse chạy chỗ
này chỗ nọ tìm quán trọ giữa đêm khuya, nghĩ đến Chúa
Hài Đồng bé bỏng nằm giữa đống rơm trong hang đá
trống trải lạnh lùng, Phanxicô mủi lòng rơi nước mắt.

Nhưng đối với Ngài, lễ Giáng Sinh cũng là ngày
vui cứu chuộc, ngày lễ long trọng nhất trong năm. Trước
đây, có năm lễ Giáng Sinh đúng ngày thứ Sáu, anh em
hỏi Ngài có phải kiêng thịt không? Không ngần ngại.
Ngài đáp: "Ai lại kiêng cữ một ngày vui. Chẳng riêng gì
người, đến vách tường cũng nên cho ăn thịt. Không ăn
được thịt thì lấy mỡ quét lên, để vách tường cũng được
chia phần vui vẻ. Bò lừa thì nên cho ăn gấp đôi khẩu
phần thường lệ, vì xưa các anh chị em ấy có công thở hơi
sưởi ấm Chúa. Nếu có dịp vào yết kiến các nhà vua, cha
sẽ yêu cầu các ngài hạ lệnh cho thần dân, ngày Giáng
Sinh đem lúa rải khắp các nẻo đường cho anh chị em
chim, nhất là các anh chị em sơn ca, cũng được vui vẻ
đón ngày cứu chuộc."

Hai tuần trước lễ Giáng Sinh, Phanxicô mời ông
Gioan Velita, một nhà quý tộc Dòng Ba ở Grecciô, đến
ngỏ ý giúp ngài tổ chức mừng ngày đại lễ.




Nguyên trong thái ấp nhà quý tộc, đối diện với
Grecciô, có một ngọn núi cao, có cây rậm và nhiều hang
hốc. Phanxicô thấy có thể thực hành dự định mới lạ Ngài
đã tưởng tượng ra, là diễn lại cảnh Chúa giáng sinh
trong máng cỏ. Ngài đề nghị với Gioan Velita:
- Ông bạn ạ, tôi muốn diễn lại cảnh Bethléem
như sự thực năm xưa, để thông cảm hết những nỗi rét
lạnh thiếu thốn của Chúa. ông gắng giúp tôi một tay.
Ông chọn một hang đá rộng rãi trống trải trên sườn núi
của ông, rồi chuẩn bị cho một máng cỏ và cho dắt vào đó
một con bò và một con lừa.



Nhà quý tộc vui vẻ nhận lời, tận tâm sắm đủ vật
liệu và cho quét dọn hang đá.


Theo lời Celanô kể bốn năm sau cuộc lễ, thì đêm
lễ Giáng Sinh năm 1223, ở Grecciô không khác gì
Bethléem xưa.
Mầu nhiệm Thiên Chúa ra đời đã được
diễn lại một cách tân kỳ. Giữa đêm khuya tăm tối, hàng
ngàn ánh đuốc chập chờn của dân thành kéo nhau theo
con đường dốc vòng vèo đi lên hang đá. ở đó Gioan
Velita đã cho dọn sẵn sàng. Có máng cỏ, có bò lừa, như
hồi hộp chờ đợi giây phút linh thiêng Con Chúa ra đời.
Rừng cây hang đá lấp lánh sáng ngời và vang dội các
điệu hát bình dân hoà với giọng bình ca thánh vịnh của
anh em. Phanxicô im lìm bên máng cỏ, bùi ngùi, cám
cảnh nhưng mặt mũi hân hoan.

Lễ nửa đêm được cử hành ngay trong hang đá,
trên một phiến đá phẳng và cao. Phanxicô trong bộ lễ
phục thày sáu, cất cao giọng hát bài Phúc âm và giảng
cho dân chúng. Ngài đã đưa tâm hồn người dự lễ lên tận
trời. Những lời ca ngợi Vua Nghèo sinh ra khiêm hạ
chảy trên môi Ngài như giòng mật ngọt. Mỗi lần tên cực
thánh Chúa Giêsu được nhắc đến trên miệng Ngài, Ngài
đưa lưỡi liếm trên môi, như để tận hưởng cái hương vị
ngọt ngào tự trời ban xuống. Mỗi lần nhắc đến chữ
Bethléem, giọng Ngài nghe như tiếng con chiên nhỏ
đang kêu.

Về sau Chúa đã làm nhiều phép lạ tại hang đá
Grecciô. Nhiều người bệnh đến viếng được lành. Nhiều
gia súc bò lừa bị bệnh, đến đó lấy vài nắm cỏ về cho ăn
cũng được lành.
Gioan Velita cũng được Chúa thưởng. ông quả
quyết rằng chính mắt ông đã thấy Chúa Hài Đồng ngự
xuống nằm thiu thiu ngủ trong máng cỏ. Thỉnh thoảng
Chúa mở mắt âu yếm nhìn Phanxicô mỉm cười.

Theo lời thánh Bonaventura, từ đó lệ làm máng
cỏ mừng lễ Giáng Sinh được Đức Giáo Hoàng cho phép
phổ biến khắp nước Ý.

(Trích Truyện thánh Phanxicô Assisi- Lm Anton)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét