Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

THỨ BA 6/11/2012 TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN, II. LUYỆN NGỤC THANH TẨY NHƯ THẾ NÀO ? (tiếp theo)

TÌM HIỂU LUYỆN NGỤC


II. LUYỆN NGỤC THANH TẨY NHƯ THẾ NÀO ?
Trong Luyện ngục, để thanh tẩy các linh hồn phải chịu 3 thứ khổ:
1-Khổ vì khao khát Chúa
2-Khổ vì Lửa thiêu đốt
3-Khổ vì các hình khổ khác.
1. Khổ vì khao khát được thấy Chúa
* Thánh nữ Catarina thành Genova quả quyết: "Lòng ước muốn về gặp Chúa của linh hồn, chính là ngọn lửa cực nóng nảy làm héo hắt và gây đau thương cho các ngài hơn bất cứ thứ lửa thật nào khác".
* Thánh nữ Têrêsa Mẹ viết trong sách Lâu đài Tâm hồn rằng: "Hình khổ mong thấy Chúa vượt quá mọi hình khổ có thể tưởng tượng, vì linh hồn khao khát thấy Chúa mà còn bị phép Công bằng Chúa giữ lại. (Purgatory p. 38).
* Năm 1880, một linh hồn kể lại với bà Thánh Mechtilđê rằng, "Tôi không cảm thấy khổ, nhưng tôi không được thấy Chúa, Đấng mà tôi nhiệt liệt khát khao mọi sự mong ước của loài người trên trái đất hợp lại cũng không sánh được với sự khát khao của tôi."
2. Khổ vì lửa thiêu đốt
* Thánh Tôma Aquinô viết rằng: "Lửa thiêu đốt các linh hồn trong Hỏa ngục cũng là lửa thiêu các linh hồn trong Luyện ngục".
3. Khổ vì các hình khổ khác:
* Thánh nữ Catarina thành Genoa viết rằng:" Linh hồn Luyện ngục phải chịu cực hình quá sức không lời diễn tả, không ý niệm nào giúp cho hiểu dễ dàng một chút, nếu Chúa không giúp cho cách riêng. Không miệng lưỡi nào có thể nói lên, không tâm trí nào có thể tạo nên một ý tưởng đúng về Luyện ngục. Về các đau khổ ở đó, đúng là như trong Hỏa ngục" (Purgatory p. 37).
- Bà thánh Brigitta thấy có những linh hồn chịu lạnh lẽo giá buốt.
- Bà Thánh Hedvigê thấy kẻ kiêu ngạo bị ném vào vũng bùn và nơi nhơ nhớp, kẻ không chịu vâng lời phải cúi gò lưng xuống như đang mang đồ nặng, kẻ khác bị thuốc độc như bất tỉnh, kẻ tham ăn bị cơn đói khát cồn cào ruột gan, kẻ phạm tội lỗi trong sạch bị lửa thiêu đốt cháy khét.
- Bà thánh Mađalena de Pazzi thấy rất đông những linh hồn bị đè dưới máy ép, họ là những kẻ nghiện ngập, bất nhẫn, bất vâng phục khi còn sống. Những kẻ dối trá bị đổ chì lỏng vào miệng và đồng thời bị run rẩy bởi băng giá. Những linh hồn quá gắn bó với những của cải đời này, họ phạm tội hà tiện, keo kiết, họ đã được giầu có mà vẫn không thỏa lòng, đang bị tan chảy như nến sáp trong lò lửa. Những linh hồn phạm tội tà dâm bị giam ở nơi dơ bẩn, làm nôn mửa. Những kẻ tham lam và kiêu căng, muốn sáng chói trước mặt người đời, bây giờ phải sống nơi tối tăm ghê rợn. Những kẻ sống vô ơn Thiên Chúa, họ bị ngâm trong hồ chì lỏng để đền bù những tội vô ơn. (Purgatory p. 17-21)

* Thánh Tôma Aquinô xác quyết: "Hình khổ nhỏ mọn nhất trong Luyện ngục cũng vượt quá mọi đau khổ trên trần gian" (Purgatory p. 34).
 CÁC LINH HỒN LUYỆN NGỤC CHỊU THANH TẨY BAO LÂU?
Khi nói "bao lâu" là nói tới thời gian theo quan niệm loài người chúng ta đang sinh sống: hiện tại tới tương lai, tương lai thành hiện tại, hiện tại thành quá khứ, quá khứ, hiện tại, tương lai cứ nối tiếp nhau hoài hoài. Nhưng người ta biết rằng: "Có bắt đầu sẽ có kết thúc", vì đời này thời gian không phải là vô cùng. Thời giờ vận chuyển theo ngày tháng, dù tính theo dương lịch hay âm lịch.
Nhưng thời giờ dương lịch hay âm lịch sẽ trở thành thời gian tâm lí, sẽ như trở nên lâu la hơn, người ta ví: " Người đi không bực bằng người chực nồi cơm". Chờ chực bao giờ cũng thấy lâu dài, bồn chồn, khó chịu, bực bội.
Thời gian ở đời này khác với thời gian đời sau.
Tv 89 viết: Ngàn năm Chúa kể là gì,
tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,
khác nào một trống canh thôi!
Thánh Phêrô cho biết: " 2 Pr 3, 8 "Anh em thân mến, xin anh em đừng quên, đối với Chúa, một ngày ví thể ngàn năm, ngàn năm cũng tựa một ngày". 
Từ đó, người ta hiểu "bao lâu" trong Luyện ngục là lâu dài lắm:
---
* Thánh Tôma  Aquinô viết: "Sự đau đớn của các linh hồn cùng một hình phạt thì giống nhau, nhưng khác nhau về thời gian lâu mau". Lâu, bởi mong ước từng giây được sớm về cùng Chúa. Khi càng mong, càng nóng ruột, thời giờ càng như chậm lại, ngày dài như cả ngàn năm.
* Cha Tôma a Kempis, tác giả sách Gương Chúa Giêsu cũng viết: "Nơi đó, một giờ chịu hành hình còn dữ dằn hơn cả trăm năm chịu cực hình hung bạo trên dương thế" (Gương Chúa Giêsu, quyển một , chương 24, đoạn 2).
* Thánh Augustinô nói rằng, " Hình khổ Luyện ngục lâu mau là tùy ở tội lỗi và sự đền bù của mọi người". Có thể một ngày, có thể lâu hơn, 10 năm, 20 năm. Một linh hồn hiện về nói, tôi chịu phạt 3 ngày mà lâu như 3 ngàn năm.
* Bà Đáng kính Frances Thánh Thể kể lại rằng: "Một số bà sơ đạo đức dòng Carmelô chịu khổ 20 năm, 40, 50 năm. Một Giám mục chịu khổ 55 năm bởi thiếu cẩn thận trong một số điều. Một linh mục bị phạt 40 năm cũng chỉ bởi thiếu cẩn thận trong khi thi hành nhiệm vụ. Một người giầu bị phạt 55 năm chỉ bởi quá ham mê cờ bạc".
* Thánh Antôniô kể lại trong sách Summa của người (Phần 4 tiết 4) câu truyện sau được trích trong cuốn Niên ký dòng của người năm 1285:
"Có một người đạo đức kia đã chịu đau khổ nhiều năm bởi bệnh tật. Sợ mình chán nản ngã lòng,  ông ta xin Chúa cho mình được chết sớm cho bớt khổ. Ông ta không nghĩ rằng được chịu đau khổ là do lòng Chúa thương mình, mà chỉ muốn chấm dứt những đau khổ càng sớm càng tốt.
Đáp lời ông cầu nguyện, Chúa sai thiên thần Bản mạnh ông tới, cho ông chọn một trong hai: một là chết ngay và phải vào Luyện ngục 3 ngày, hai là chịu bệnh một năm nữa rồi chết, và được lên Thiên đàng ngay. Ông bệnh nhân này không ngần ngại chọn điều thứ nhất, ông muốn chịu đau khổ 3 ngày trong Luyện ngục hơn là chịu bệnh cả năm nữa trên trần gian.
Sau khi ông chết được một giờ, thiên thần Bản mạnh vào thăm ông trong Luyện ngục. Thấy thiên thần, ông lên tiếng phàn nàn coi như đã để ông phải chịu cực hình một thời gian quá lâu, ông lên tiếng: "Sao thiên thần nói với tôi là có ba ngày mà để tôi chịu cực hình ở đây quá lâu như vậy?". Thiên thần hỏi: "Ông nghĩ lâu là bao lâu?". Ông trả lời: "Ít ra cũng nhiều năm". Thiên thần tiếp: "Này, tôi cho ông biết: Ông mới ở trong Luyện ngục một giờ. Đau khổ ở đây làm cho thời giờ sai biến, một lúc thành một ngày, một giờ thành nhiều năm". Linh hồn khẩn khoản: "Lạy thiên thần, tôi thật ngu dại quá khi chọn vào chốn này, xin tha thứ cho tôi và cầu Chúa cho tôi được trở lại trần gian, tôi bằng lòng chịu những bệnh nạn đau đớn nhất, không phải chỉ vài năm mà bao nhiêu năm tùy Thánh Ý Chúa. Sáu năm chịu cực hình khốn khổ ở trần gian còn hơn một giờ ở trong vực thẳm ghê gớm này" (Purgatory p.63-64).
Là người còn đang sống, ta không có "cảm giác" đau đớn, lâu mau gì ở đời sau trong Luyện ngục, nhưng dù biết một cách chung chung, ta vẫn có thể thương tình cứu giúp các linh hồn đang ở trong tình trạng đó.
Cứu giúp họ mau thoát khỏi, khi về bên Chúa họ không bao giờ quên trả ơn các ân nhân.
(còn tiếp)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét