Thứ Năm Tuần III PS
Bài đọc: Acts
8:26-40; Jn 6:44-51.
1/ Bài đọc I:
26 Thiên sứ của Chúa nói với ông Phi-líp-phê: "Đứng lên,
đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-da; con đường này
vắng."
27 Ông đứng lên đi. Khi ấy có một viên thái giám người
Ê-thi-óp, làm quan lớn trong triều của bà Can-đa-kê, nữ hoàng nước Ê-thi-óp.
Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Giê-ru-sa-lem hành hương 28 và
bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ I-sai-a. 29 Thần
Khí nói với ông Phi-líp-phê: "Tiến lên, đuổi kịp xe đó."
30 Ông Phi-líp-phê chạy lại, nghe thấy ông kia đọc sách ngôn sứ
I-sai-a, thì hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc không?"
31 Ông quan đáp: "Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có
người dẫn giải?" Rồi ông mời ông Phi-líp-phê lên ngồi với mình.
32 Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn này: Như chiên bị đem
đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng mở miệng kêu ca. 33 Bởi
Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ
kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị chấm dứt. 34 Viên
thái giám ngỏ lời với ông Phi-líp-phê: "Xin ông cho biết: vị ngôn sứ nói
thế về ai? Về chính mình hay về một ai khác?" 35 Ông
Phi-líp-phê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Đức
Giê-su cho ông.
36 Dọc đường, các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới
nói: "Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không?" 37 Ông
Phi-líp-phê đáp: "Nếu ngài tin hết lòng, thì được." Viên thái giám
thưa: "Tôi tin Đức Giê-su Ki-tô là Con Thiên Chúa."
38 Ông truyền dừng xe lại. Ông Phi-líp-phê và viên thái giám,
cả hai cùng xuống chỗ có nước, và ông Phi-líp-phê làm phép rửa cho ông quan.
39 Khi hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Phi-líp-phê
đi mất, và viên thái giám không còn thấy ông nữa. Nhưng ông tiếp tục cuộc hành
trình, lòng đầy hoan hỷ.
40 Còn ông Phi-líp-phê thì người ta gặp thấy ở Át-đốt. Ông loan
báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Xê-da-rê.
2/ Phúc Âm:
44 Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi,
không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau
hết.
45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ
được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha,
thì sẽ đến với tôi.
46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng
từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha.
47 Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời.
48 Tôi là bánh trường sinh.
49 Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết.
50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải
chết.
51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được
sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian
được sống."
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Lời Chúa và Bí-tích là hai nguồn sức mạnh chính
của con người.
Để một người có thể tin vào Đức Kitô đòi hỏi sự
phối hợp của nhiều yếu tố. Về phía con người, họ phải có lòng thành đi tìm sự
thật và phải bỏ giờ để học hỏi. Về phía Thiên Chúa, Ngài phải tạo cơ hội cho
con người bằng cách gởi tới những người rao giảng Tin Mừng; nhưng quan trọng
hơn cả là Thiên Chúa ban Thánh Thần để soi sáng cho con người hiểu và nhận ra
sự thật trong Tin Mừng, đồng thời thúc đẩy con người tuyên xưng đức tin vào
Chúa Kitô. Nếu không có sự trợ giúp của Thiên Chúa, con người không thể tin vào
Đức Kitô.
Các Bài Đọc hôm nay muốn nhấn mạnh đến sự trợ
giúp của Thiên Chúa để mọi người có thể tin vào Đức Kitô. Trong Bài Đọc I, nếu
Thiên Chúa không gởi Thánh Thần, thiên sứ, và Philip, viên quan Thái Giám
Ethiopia không có Phó-tế Philip để cắt nghĩa cho ông những gì trong Sách của
ngôn-sứ Isaiah, và ông sẽ không có cơ hội để tin vào Đức Kitô và được chịu
Bí-tích Rửa Tội. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu quả quyết: không ai có thể đến được
với Ngài, nếu Cha Ngài không “lôi kéo” người ấy. Điều mà Chúa Cha lôi kéo đây
là cung cấp cơ hội (nghe Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng), và ban Thánh Thần để
thúc đẩy họ tin vào Đức Kitô.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Quan
Thái Giám người Ethiopia tin vào Đức Kitô.
1.1/ Thiên Chúa sắp đặt cơ hội cho ông quan trở
lại.
(1) Thiên sứ mặc khải cho Philip: Thiên sứ của
Chúa nói với ông Philíp: "Đứng lên, đi về hướng Nam, theo con đường từ
Jerusalem xuống Gaza; con đường này vắng." Gaza, Ashdod, và Ashkelon là 3
thành phố của Palestine, nằm trên đường ven biển Mediterranean, trước khi xuống
Ai-cập và đi qua lục địa Phi-châu. Ít người dám dùng con đường này để đi từ
Jerusalem xuống Gaza, vì đường vắng và địa thế gập ghềnh rất khó di chuyển; đa
số sẽ dùng con đường từ Jerusalem xuống Joppa, rồi lần theo đường ven biển
xuống Gaza.
Khi Philip tới Gaza, ông gặp một viên quan Thái
Giám người Ethiopia, ông là quan lớn trong triều của bà Candace, Nữ Hoàng nước
Ethiopia. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Jerusalem hành hương
và bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ Isaiah.
Viên quan này có lẽ là người trở lại theo Đạo Do-thái, nhưng không phải giữ tất
cả mọi Lề Luật. Thần Khí nói với ông Philíp: "Tiến lên, đuổi kịp xe
đó."
(2) Philip cắt nghĩa Kinh Thánh cho quan Thái
Giám: Ông Philíp vâng lời chạy lên; khi ông nghe thấy ông kia đọc sách ngôn sứ
Isaiah, thì hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc không?" Ông quan đáp:
"Làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải?" Rồi ông mời ông
Philíp lên ngồi với mình.
Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn trong Bài
ca thứ tư về Người Tôi Trung của Thiên Chúa, Isa 53:7-8: “Như chiên bị đem đi
làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng mở miệng kêu ca. Bởi
Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ
kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị chấm dứt.” Viên Thái Giám
ngỏ lời với ông Philíp: "Xin ông cho biết: vị ngôn sứ nói thế về ai? Về
chính mình hay về một ai khác?" Ông Philíp khởi đầu từ đoạn Kinh Thánh ấy
mà loan báo Tin Mừng Đức Giêsu cho ông. Chúa Giêsu là Người Tôi Trung ấy, Ngài
chịu đựng đau khổ cho con người, để cứu chuộc con người khỏi chết và cho con
người được sống muôn đời. Để được hưởng những đặc quyền này, con người phải tin
vào Đức Kitô và chịu Phép Rửa.
1.2/ Philip rửa tội cho quan Thái Giám: Dọc
đường, khi các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới nói: "Sẵn nước
đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không?" Ông Philíp đáp: "Nếu
ngài tin hết lòng, thì được." Viên thái giám tuyên xưng: "Tôi tin Đức
Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa." Ông truyền dừng xe lại. Ông Philíp và viên
thái giám cùng xuống chỗ có nước, và ông Philíp làm phép rửa cho ông quan. Khi
hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Philíp đi mất, và viên Thái Giám
không còn thấy ông nữa; nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ.
Còn ông Philíp thì người ta gặp thấy ở Ashdod. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi
thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Caesarea.
2/ Phúc Âm: Bánh
tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.
2.1/ Chúa Giêsu dạy dỗ con người: Ngài tuyên bố:
“Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo
người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.” Có nhiều
người dựa vào câu tuyên bố này để bênh vực chủ thuyết Tiền Định: Tất cả mọi
người đã được Thiên Chúa tiền định cho được lên Thiên Đàng hay phải xuống hỏa
ngục. Nếu Thiên Chúa lôi kéo ai, người đó mới có thể đến và tin vào Đức Kitô,
và được lên Thiên Đàng. Nếu Thiên Chúa không lôi kéo, làm sao một người có thể
đến và tin vào Đức Kitô? Hậu quả là người đó sẽ phải sa hỏa ngục, cho dù có
muốn lên Thiên Đàng!
Điều quan trọng là phải hiểu hai chữ “lôi kéo.”
Bằng cách nào Thiên Chúa “lôi kéo” con người đến với Chúa Giêsu? Thiên Chúa lôi
kéo con người đến với Đức Kitô không phải như người ta xỏ mũi để kéo con bò,
hay như bộ máy kéo theo các toa xe lửa, nhưng Ngài: (1) Cung cấp cơ hội để con
người có thể nghe Lời Chúa và được dạy dỗ, như Chúa Giêsu nói: “Xưa có lời chép
trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai
nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi.” Lời ngôn sứ mà
Chúa đề cập đến ở đây là Isa 54:13 và Jer 31:33. (2) Ban Thánh Thần để Ngài
hoạt động bên trong con người, giúp con người nhận ra sự thật, và thúc đẩy con
người để mạnh dạn tuyên xưng niềm tin vào Đức Kitô.
2.2/ Chúa Giêsu nuôi dưỡng con người bằng chính
Mình Người: Niềm tin vào Đức Kitô không phải chỉ một lúc con người tuyên xưng
đức tin và chịu Phép Rửa; nhưng trải dài trong suốt cuộc đời các tín hữu. Để
giữ đức tin sống động và trung thành đến cùng, con người cần được nuôi dưỡng
như Chúa Giêsu nói với dân chúng: “Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được
sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn Manna trong sa
mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải
chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn
đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được
sống." Bí-tích Thánh Thể không phải là việc làm cũng được, không làm cũng
không sao; nhưng là việc tối quan trọng: Ai không ăn Mình Chúa, sẽ không có
nghị lực để chống trả chước cám dỗ của thế gian và ma quỉ, và sẽ khó lòng trung
thành với Đức Kitô trọn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Sự trở lại của con người và tin vào Đức Kitô
nằm trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa: Ngài cho con người có cơ hội để nghe
Tin Mừng, đồng thời cung cấp ơn thánh bên trong để giúp con người nhận ra sự
thật và thúc đẩy con người tin vào Đức Kitô.
- Chúa Giêsu vẫn không ngừng dạy dỗ chúng ta qua
Lời Chúa, và nuôi dưỡng chúng ta bằng chính mình Ngài qua Bí-tích Thánh Thể.
Chúng ta hãy năng chạy đến với hai nguồn sức mạnh chính này để học khôn ngoan
và được nuôi dưỡng hằng ngày.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét