Thứ Ba Tuần IV MC B
Bài đọc: Eze
47:1-9; Jn 5:1-3a, 5-16.
1/ Bài đọc I:
1 Người ấy dẫn tôi trở lại phía cửa Đền Thờ, và này: có nước
vọt ra từ dưới ngưỡng cửa Đền Thờ và chảy về phía đông, vì mặt tiền Đền Thờ
quay về phía đông. Nước từ phía dưới bên phải Đền Thờ chảy xuống phía nam bàn
thờ.
2 Người ấy đưa tôi ra theo lối cổng bắc và dẫn tôi đi vòng
quanh theo lối bên ngoài, đến cổng ngoài quay mặt về phía đông, và này: nước từ
phía bên phải chảy ra.
3 Người ấy đi ra phía đông, tay cầm dây đo, đo năm trăm thước
rồi dẫn tôi đi qua nước: nước ngập đến mắt cá chân.
4 Người ấy đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước: nước
ngập đến đầu gối. Người ấy lại đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước:
nước ngập đến ngang lưng.
5 Người ấy còn đo năm trăm thước nữa: đó là một con sông, tôi
không thể đi qua được vì nước đã dâng cao, khiến không thể đi qua mà chỉ bơi
mới được thôi.
6 Người ấy bảo tôi: "Ngươi có thấy không, hỡi con người?
" Rồi người ấy dẫn tôi trở lại bờ sông.
7 Khi tôi trở lại, thì này: có rất nhiều cây cối ở hai bên bờ
sông.
8 Người ấy bảo tôi: "Nước này chảy về miền đất phía đông,
xuống vùng A-ra-ba, rồi đổ ra biển Chết và làm cho nước biển hoá lành.
9 Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được
sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này
chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.
2/ Phúc Âm:
1 Sau đó, nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên
Giê-ru-sa-lem.
2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng
Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.
3 Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở
đó,
5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.
6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình
trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không? "
7 Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có
người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất
rồi! "
8 Đức Giê-su bảo: "Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà
đi!"
9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó
lại là ngày sa-bát.
10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay
là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!" 11 Nhưng
anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: "Anh hãy vác
chõng mà đi!" 12 Họ hỏi anh: "Ai là người đã bảo
anh: "Vác chõng mà đi"? "
13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức
Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.
14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói:
"Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn
trước! "
15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa
anh khỏi bệnh.
16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa
bệnh ngày sa-bát.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Sự hiện diện của Thiên Chúa mang lại sự sống cho
con người.
Nước không thể thiếu trong đời sống con người.
Tại Jerusalem và miền nam của Israel, nước còn quan trọng hơn nữa vì nằm trên
núi và sa mạc. Nếu không có nước, con người và muôn lòai không thể sống. Nước
còn có một công dụng khác: rửa sạch mọi nhơ bẩn. Nước thánh từ Đền Thờ chảy ra
là hình ảnh của Nước Rửa Tội trong đêm Vọng Phục sinh, có thể thanh tẩy mọi ô
uế trong tâm hồn.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh sự cần thiết của
nước trong đời sống. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Ezekiel, tuy sống trong nơi lưu
đày, có một thị kiến về nước từ bên phải của Đền Thờ Jerusalem chảy ra. Nước
này nhiều đến độ làm thành một con sông lớn và chảy về phía Biển Chết và sa mạc
Arabah. Nước chảy đến đâu đem sự sống cho muôn lòai đến đó. Nước này cũng chữa
lành mọi bệnh tật của con người. Trong Phúc Âm, một người bị liệt đã 38 năm,
nằm bên hồ Bethzatha chờ mặt nước nối liền Đền Thờ được khuấy động là nhảy
xuống hồ để được chữa lành. May mắn cho anh, Chúa Giêsu đi ngang, nhìn thấy, và
chữa lành. Ngài truyền cho anh đứng dậy, vác chõng, và đi về nhà.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nước
này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.
1.1/ Thị kiến “Nước từ Đền Thờ chảy ra” của
tiên-tri Ezekiel: Nhiều tác giả đã dùng biểu tượng “Nước từ Đền Thờ chảy ra”
(x/c Joel 3:18, Zech 14:8, Psa 36:8-9, Rev 22:1). Có tác giả cho đây có lẽ là
một ám chỉ của giòng nước chảy ra từ Vườn Địa Đàng (Gen 2:10-14), ngưng chảy vì
tội của Adam, xuất hiện trở lại trong cuộc Xuất Hành qua sa mạc qua biến cố
“Nước chảy ra từ Tảng Đá,” và sau cùng tái xuất hiện trong thành Jerusalem vào
Ngày Cánh Chung như một giòng sông. Phía Đông của Đền Thờ Jerusalem là thung
lũng Kedron, thường thì khô cạn, và người ta có thể băng ngang để leo lên Vườn
Cây Dầu như Chúa Giêsu và các môn đệ thường làm. Thị kiến của Ezekiel muốn nói
lên sự can thiệp của Thiên Chúa. Ngài có thể làm cho nước ngập tràn thung lũng
Kedron, làm thành một giòng sông chảy vào Biển Chết như sông Jordan.
1.2/ Nước từ Đền Thờ mang lại sự sống và chữa
lành con người: Nơi nào có nước là có sự sống. Cây trồng bên suối nước sẽ luôn
xanh tươi và sinh nhiều hoa trái. Trong thực tế, Biển Chết là nơi nước sông
Jordan chảy vào; vì không có lối thóat nên nước trở nên rất mặn, và không một
sinh vật nào có thể sống nổi. Thị kiến của tiên-tri Ezekiel có lẽ muốn nói lên
sự can thiệp của Thiên Chúa trong tương lai. Ngài sẽ làm nước từ Đền Thờ chảy
ra nhiều đến nỗi làm thành một giòng sông lấp đầy thung lũng Kedron, chảy vào
Biển Chết và thông xuống vùng sa mạc Arabah. Khi Biển Chết được thông thương,
nước sẽ trở nên tinh sạch hơn và làm cho nước biển hoá lành. Vì thế, “Sông chảy
đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì
nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự
sống.” Một điều chắc chắn hơn, thị kiến này ám chỉ Nước Rửa Tội mà trong đêm
Vọng Phục Sinh, khi chúng ta sẽ hát lên: “Tôi đã thấy nước từ bên phải Đền Thờ
chảy ra; và nước ấy chảy đến những ai, thì tất cả đều được cứu rỗi và reo lên
…”
2/ Phúc Âm: Người
bệnh bất tọai chờ bên hồ nước Bethzatha để được chữa lành.
2.1/ Lịch sử của hồ nước Bethzatha: Trước thế kỷ
20, các học giả của Tin Mừng Gioan cho hồ nước này chỉ là biểu tượng, chứ không
có thật tại Jerusalem, nhiều người còn chú giải 5 hành lang tượng trưng cho 5
Sách của Ngũ Kinh, 38 năm tượng trưng cho 38 năm dân Do-thái lang thang trong
sa mạc. Trường Kinh Thánh và Khảo Cổ của Dòng Đa-minh, École Biblique, tìm ra
tông tích của chiếc hồ này ở phía Tây của Đền Thờ, gần nhà thờ St. Ann hiện
nay, cùng với các các di tích lịch sử của nó. Hai cái hồ tìm thấy nằm kế cận
nhau được giải thích trong tờ hướng dẫn của các cha dòng White Friars như sau:
- Thời xa xưa, những hồ chứa nước được thiết lập
trong thung lũng này. Một cái hồ đơn giản được đào để chứa nước chảy qua thung
lũng như một cái hồ thiên nhiên. Sau này, cái hồ này được xây và biến thành hồ
nhân tạo với chiều kích 40x50 m bằng cách dùng một ống dẫn nước rộng khỏang 6
m. Nước trong hồ được dẫn vào Đền Thờ bằng một con kênh nhỏ. Sách Isa 7:3 và 2
Kgs 18:17 ám chỉ con kênh nhỏ này.
- Vào cuối thế kỷ 3rd BC, một
chiếc hồ thứ hai được thiết lập, có lẽ vào khỏang thời gian của Thượng Tế Simon
(x/c Sir 50:3). Nó được xây ở phía Nam của ống dẫn nước, con kênh nhỏ được bao
phủ và trở thành ống dẫn nước vào Đền Thờ.
- Vào giữa năm 150 BC và 70 AD, một trung tâm
chữa bệnh nổi tiếng được phát triển về phía Đông của hai cái hồ này. Một giếng
nước, chỗ tắm, và những bàn thờ cũng được thiết lập cho mục đích chữa trị và
tôn giáo. Nơi đây là nơi tụ họp của nhóm người bị cấm không cho vào trong Đền
Thờ vì bệnh tật. Họ chờ đợi khi thiên thần khuấy động nước là lăn xuống hồ để
được chữa trị. Chính tại nơi Cửa Chiên này, Chúa Giêsu đã chữa lành người bại
liệt.
- Vào thế kỷ 1st AD, một cái hồ
lớn hơn, BIRKET ISRAEL, được xây gần Đền Thờ, làm cho những cái hồ ở Bethzatha
không còn quan trọng nữa. Một tường thành mới được xây dựng về phía Bắc bởi
Herod Agrippa vào năm 44 AD, ngăn cản không cho nước chảy vào Đền Thờ nữa.
2.2/ Chúa chữa lành người bại liệt đã 38 năm:
Đức Giêsu thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì
nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không?" Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài,
khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có
người khác xuống trước mất rồi!" Với tình trạng bệnh tật của anh, không
thể nào anh là người thứ nhất lăn xuống hồ. Chúa Giêsu biết anh đã chịu bệnh
lâu năm, nên bảo: "Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!" Người ấy liền
được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày Sabbath.
2.3/ Tranh luận về ngày Sabbath.
(1) Vi phạm ngày Sabbath: Vác chõng đi trong
ngày Sabbath là vi phạm Lề Luật nặng nề, và có thể bị ném đá đến chết. Khi thấy
anh vác chõng, người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là
ngày Sabbath, anh không được phép vác chõng!" Anh đáp: "Chính người
chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: "Anh hãy vác chõng mà đi!" Họ hỏi
anh: "Ai là người đã bảo anh: "Vác chõng mà đi?" Nhưng người đã
được khỏi bệnh không biết là ai.
(2) Cuộc gặp gỡ lần thứ hai: Sau đó, Đức Giêsu
gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm
tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!" Anh ta đi nói với người Do-thái:
Đức Giêsu là người đã chữa anh khỏi bệnh. Do đó, người Do-thái chống đối Đức
Giêsu, vì Người hay chữa bệnh ngày Sabbath.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Như nước cần cho sự sống phần xác thế nào,
nước từ Đền Thờ chảy ra cũng cần cho sự sống phần hồn như vậy. Nước Rửa Tội xóa
sạch mọi tội của con người và mang lại cho người lãnh nhận nhiều ân sủng của
Thiên Chúa.
- Không có sự hiện diện của Thiên Chúa trong
cuộc đời, con người sẽ bị khô héo lâu năm như người bại liệt. Khi có sự hiện
diện của Chúa Giêsu trong cuộc đời, Ngài sẽ chữa lành mọi bệnh tật cho con
người.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
****************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét